viết cho nàng
Bông hoa đỏ thắm trên ven; màu mực
tươi như máu tôi cài hoa lên tóc em rồi nói tình
yêu chúng ta như một giấc mơ tan
vỡ
Tôi
vỡ tan
em
vỡ tan
rồi chúng mình hành hạ nhau trong những cơn mê về
những điều bất khả
nước Mỹ với những con đường trải dài qua sa mạc;em muốn chết ngạt ở Canyon View; người điên ở Utahbầu trời đầy sao người bạn chụp ở Yosemite
vũ trụ:
chúng mình đã hẹn nhau trong tâm tưởng một trăm năm ánh sángnhững lời hứa bao giờ cũng tươi đẹp còn bầu trời thì xám ngoét
Nửa đêm về sáng tôi đã phóng xe như điên trên đường quốc lộ
hai hàng nước mắt chảy ròng ròng biết rằng tan tành cả, những
trò đùa thơ trẻ tương lai đã kết thúc từ trước khi nó bắt đầu
Nhưng cái ôm chặt ở cầu thang tối và tô môi son đỏ chụp một tấm ảnh trên tầng thượng mù sương
sự dịu dàng của chúng mình đã không làm cảm động dất trời, cũng không
làm cảm động em
chỉ có tôi tan ra trên máy bay, từng giọt chất lỏng rơi lả tả xuống đại dương bên dưới; con đường về nhà của tôi đầy nước mắt
muộn mằn và không thể
Một ngày nào đó tôi sẽ hỏi lại
nếu như đã từng yêu vậy tại sao vẫn chưa bao giờ đủ
không bao giờ đủ
Nhưng em bước hụt chân và tôi chênh vênh trên bờ đồi nọ tiếng ve kêu ríu rắt như cây vĩ cầm lạc tông ở nơi này em là Alice là Lolita là Aurora là Cinderella là Bạch tuyết là những nàng tiên nhỏ đã luôn đi lạc
Màu xanh trải dài dưới bầu trời không nhận ra tôi. Ước gì đã có thể cùng nhau chìm khuất,
xấu xa mấy tôi cũng xin làm
Nếu ánh sáng là thứ dẫn lối em đi về thì hãy để tôi là thứ còn lại
Tôi ở đây. Tôi ở đây. Tôi
ở
đây
Khóc vì tôi đi. Khóc đi. Đóa hoa nhỏ rơi lệ giống như màn sương giăng trên cửa kính xe một ngày giữa tháng mười một
Khóc vì nhau đi, trước khi chôn tôi cùng những bí mật em giữ kín,
* tựa đề sau khi đã đọc bài thơ của Ocean Vương “On earth we’re briefly gorgeous”những con quỷ đã tàn phá giấc mơ của em
chúng đã lẻn sang giấc mơ của tôi:
chúng tìm thấy căn nhà ở đó.
______________________________________