9 Oct 2016

shimmering last summer






Nàng đã bứt ra từ mùa hạ nào 
Tiếng giày giòn tan trên nền nhà khô khốc
Vệt môi son lem trên thành cốc
Giọt mồ hôi tứa ra lăn tròn trên cánh tay
Sự yên lặng của nàng giống như cái nắng tháng tư
Hè đổ lửa trên những toà nhà thành phố
Dưới bầu trời này tôi đã biến thành khách trọ
Nơi những khu dân cư mọc lên và biến mất trong bản đồ trí nhớ
Tiếng nàng cười khanh khách như nỗi buồn đã quá thì
Tôi vuốt đuôi mắt nàng
Làn tóc tơ thơ trẻ chịu tội thay cho trần gian
Nàng thì thầm giữa hai hàm răng; tiếng gió rít trên tầng cao những khu nhà cũ
Nàng ôm lấy cổ tôi và tiếng thở lẫn vào trong những câu hỏi bật lên dưới lớp da tôi
Ước gì những va vấp cũng như lớp son trên môi
Cuối ngày đều có thể lau đi 
Mỗi ngày đều thoa mới
Kí ức nhỏ giọt róc rách trong ven
Chúng tôi ngồi trong lặng thinh
Nghe mùa hạ chết dần trong không khí
Cái nóng sực sụa đằng sau khung cửa sổ 
Tôi muốn ôm ghì nàng thật chặt, nhưng chỉ sợ nàng bục tan ra như những giấc mơ và những sai lầm và nỗi sợ và những lời hứa tôi không giữ được
Sự yên lặng của nàng bào mòn tôi; ban ngày sục sôi ban đêm tắt thở
Tôi ước mình nhắm mắt và không gian đóng lại
Quả địa cầu bé lại như lòng bàn tay



_______________________________________