3 Sept 2014

ừ thôi em về


Ừ thôi em về
Chiều mưa giông tới
Bao giờ em vui
Đôi bàn chân mỏi
Giã từ, giã từ

Bức ảnh D. chụp ở Đà Lạt tại cung điện mùa hè, đá lát gạch đường bỏng nắng. Ra đi rồi trong đầu chỉ còn lại cảm giác buồn, đã nhung nhớ vô cùng và mong muốn vô cùng có cậu ở bên cạnh, đi bộ dưới hàng thông, tết cho cậu một cái vòng hoa, ngồi trên thảm cỏ xanh hút thuốc, ngẩng đầu nhìn mây trắng ngang trời và lá cây xào xạc. Hôm nọ nói với cậu, chúng ta là cái chưa bao giờ, bởi chưa bao giờ nên không quên nhau được. Trước đây hai đứa cùng khờ dại, đều nghĩ rằng đối phương không coi trọng mình, giờ lớn lên một chút lắc đầu cười khổ những ưu tư thủa nhỏ. Tôi trong lòng có cậu, cậu trong lòng có tôi, cứ điềm nhiên cúi đầu hôn lên mi mắt, trong tâm thanh thản mới nhận ra thế này là hạnh phúc. Thỏa chí vui đùa, chong mắt cả đêm nói chuyện, những xao xác giận hờn ngày cũ vốn đã không còn, chỉ có đau thương vì sai lầm thời điểm mới nhận ra nhau. Nụ hôn dài đầy tiếc nuối đã không đến kịp.

Cậu lại nói, người đến sau cậu cũng là tôi thích thật, chẳng qua có đôi lúc lại nghĩ đến cậu thôi. Nhớ ngày xưa cũng có khi cậu gọi tôi là thiên đường của cậu, ngày đó viết cho cậu một lá thư cậu lại viết một câu chuyện để trả lời, đọc đi đọc lại không dám tin vào sự thật. Chỉ tiếc mình u mê, trách không gian cách trở, nhưng xa xa gần gần, lòng vẫn nghĩ một ngày nào đó nếu được cùng với cậu thì thực hay. Mà nếu không thể thì cũng không sao cả, cũng đã có đôi lần ta thực cần nhau đấy thôi. 

Vẫn mông mênh chuếnh choáng trong cái men ngày cũ, vuốt mái tóc, hôn lên má, cậu vòng tay ôm lấy tôi đùa rằng ôm hết cả một vòng tay. Những cái cười trẻ dại ngây ngô như vậy, sau này liệu còn có hay không. Tôi không thích hình ảnh năm tháng tuổi trẻ xanh rì, những cái đó người đời nhắc đi nhắc lại, nhưng cậu là hiển hiện của tuổi xanh, của bóng nắng mùa hè, của đêm mùa đông, của nỗi cô đơn thường trực, nụ cười ngọt ngào, đuôi mắt đen và vai gầy mỏng mảnh, dắt tay tôi đi trong cửa hàng sách cũ, chia nhau một điếu thuốc bạc hà và lon coca, nghe chung một bài hát. Tôi đọc hết sách cậu đọc, nghe hết nhạc cậu nghe mà vẫn không đủ. Xa nhau rồi tôi đã khác rất nhiều, chỉ hy vọng cậu vẫn nhớ thôi.

Tháng ngày vui mà hạ lại sắp tàn rồi. Mùa đông này sẽ nhìn tuyết rơi nhớ cậu.