27 Dec 2015

Mayakovsky


Tác giả: Frank O’Hara
Dịch bởi L



1

Trái tim con đập thình thình!
đứng trong bồn tắm
mà rơi lệ. Mẹ ơi, mẹ ơi
con là ai? Nếu anh ấy
chỉ cần quay trở lại một lần thôi
và hôn lên mặt con
mái tóc bù tung khẽ chạm
thái dương con, thì nó sẽ vỡ tung lên mất!


Thế rồi con có thể mặc áo quần vào

chắc thế, rồi bước ra đường.


2

Ta yêu người. Ta yêu người
nhưng ta quay lại với những vần thơ đang viết dở
và trái tim thì khép lại
như nắm đấm


Những ngôn từ! hãy

tật nguyền như ta tật nguyền, bất tỉnh,
trợn ngược mắt lên, cái hồ bơi


rồi ta sẽ nhìn xuống

vào vẻ đẹp xước xát của bản thân
thứ mà cùng lắm cũng chỉ là chút tài
thơ thẩn.


Không thể thỏa mãn, không thể thu hút hay chiến thắng

cái loại nhà thơ!
và nước trong thì sóng sánh


đầy máu thổi loang trên đầu

Ta ôm lấy một vầng mây
nhưng khi đã giang cánh
cơn mưa đã đổ.


3.

Buồn cười chưa! có máu trên lồng ngực
phải rồi, tôi vẫn đang ôm đống gạch
lại đoạn tuyệt nhau ở nơi này ư!
và giời thì đổ mưa trên ngọn cây thanh thất
khi tôi bước lên bậu cửa sổ to
những con đường bên dưới màu khói đun và
long lanh một niềm đam mê chạy trốn
Tôi bước vào cây lá, xanh mướt như đại dương


4.

Giờ thì mình nằm yên lặng đợi cho
cái tai ương của nhân tính bản thân
trở nên đẹp xinh lần nữa,
và thi thú, và tân thời.


Làng quê thì xám và

nâu và trắng ở trên cây,
những bông tuyết và những bầu trời cười khanh khách
luôn đổ sụp, luôn nhạt nhẽo
không chỉ tối sầm, không chỉ xám đen


Đó chắc có thể là ngày lạnh nhất

của năm, anh ất sẽ nghĩ gì về
điều đó? Cả mình nữa, mình thì sao? Và nếu mình nghĩ ra,
nhất định là bản thân lần nữa