Nhân đọc bài thơ có câu như vậy
Ở một nơi nhân gian không biết đến
Thế giới tôi có những nỗi buồn
Nhan sắc nọ bước vào hồn tôi vậy
Kí ức hờn ghen những môi son
Ở một nơi không cho ai biết đến
Tôi cất thật sâu những ân tình
Em không nhớ những hồi ức cũ
Tim tôi là một cánh điêu linh
Ở một nơi em không còn đó nữa
Tôi chạnh lòng nghe những ban đêm
Khi bóng tối và những vì sao nhắc
Khi ấy hanh hao gọi tên em
Ở một nơi tôi còn quay quắt nhớ
Em đã về đâu những xế chiều
Bóng cười man mác trên mi sẫm
Giấu kín tôi cười những thương yêu
Ở một nơi mình mất nhau thật đấy
Em có còn nhớ đến tôi không
Đôi mắt cũ và những vòng tay cũ
Sẽ trọn ôm người không thương mong
Ở một nơi tôi quay đi chậm bước
Em ngã vào trong kí ức nào
Ngước mặt nhìn tôi trong đáy mắt
Chẳng nhẽ tôi buồn không hay sao
Ở một nơi đã trở thành quá khứ
Tôi trả em về với phù dung
Vòng tay khuấy tan đi tiếc nuối
Đã sớm quên nụ hôn cuối cùng
Ở một nơi tôi không còn ghé đến
Có bao giờ em sẽ nhớ tới tôi
Và ngày nao sẽ là ngày ban cuối
Vì ta mãi mãi mất nhau rồi.
2013.08.07
Buồn chứ Tây Thi ơi. Cầu mong em hạnh phúc. Hạnh phúc. Hạnh phúc. Vì tôi sẽ hạnh phúc, tôi hứa đấy. Vĩnh biệt em.