28 Dec 2013

những ban đêm xinh đẹp




Thỉnh thoảng, trong những đêm như cái đêm này, hắn lại nghĩ về nàng. Những gì đã trải qua giống như một giấc mộng con con, những ngọt ngào se sẽ hắn không dám chạm nhiều bởi lãng quên sẽ dần dần chia tách hắn khỏi cái thực của những gì hắn từng cảm nhận. Những sự trinh nguyên và lăng loàn. Nàng xinh đẹp đã từng là của hắn, đã từng ôm hắn thật chặt mỗi lần từ biệt, đã từng yêu thương hắn. Lẩn khuất trong những giờ khắc mơ mộng ấy hắn nhận ra nàng với những lời nói dối của nàng đã quanh quẩn ngay từ những giờ phút đầu gặp gỡ. Hắn ước mọi chuyện đã có thể khác. Nhưng hắn biết nàng là một trong những người sẽ luôn khiến hắn trở thành một phiên bản tệ hại hơn hắn nghĩ rất nhiều. Nàng và nỗi ám ảnh về nàng vẫn đeo đuổi hắn, thi thoảng trong giấc mơ và những buổi ban ngày im lặng, hắn ngồi trong căn phòng vắng, đầu quẩn quanh những ý nghĩ về nàng. Có lúc là nhớ nhung, có lúc là hờn giận. Nhưng đã không còn là hối tiếc nữa rồi. Hắn biết một ngày rất gần khi một con người khác bước chân vào đời hắn hắn rồi cũng sẽ quên nàng như bao nhiêu người đến trước. Nàng cũng đã quên hắn rồi. Điều đó thoáng làm hắn buồn, nhưng nỗi buồn này mờ nhạt như những đường xinh đẹp đã không còn rõ nét trên gương mặt nàng và trong những lần kề bên vô nghĩa hắn đã chẳng thiết hôn lên gương mặt đó hay cơ thể của nàng đã không còn làm hắn chợn lên những ngưỡng vọng hay yêu thương.

Nàng sẽ không bao giờ hiểu những gì hắn nghĩ. Hắn cũng sẽ không bao giờ hiểu những gì nàng nghĩ. Nhưng rốt cục mọi thứ cũng đã qua rồi và hắn thực sự chỉ mong nàng hạnh phúc, có vậy thôi.