15 Dec 2011

Nói với em (1)

Chúng ta cùng cô đơn sao lại không hiểu nhau
Đã nức lòng vì nhau sao trước đây lại chưa từng gặp mặt
Sao em đến bên tôi khi đã quá muộn rồi

Em và con chim xanh của em
Được giấu kín tên trong những câu chuyện vui vầy cùng chúng bạn
Ôi nỗi nhớ những đêm dài không ngủ
Những cơn mơ ám khói chập chờn

Trời hôm nay mưa lạnh lắm ngủ đi em
Mi mắt sẫm đen trong nụ cười nhỏ nhẹ
Gió day dứt đẩy tấm mành mành da diết thế

Hãy kể cho tôi nghe về giấc mơ của em
Những ám ảnh không tên, những chuyện buồn về những người tình cũ bây giờ xa vắng
Những nỗi đau bây giờ không thấy mặt
Những nụ cười cứ nhen nhóm vô duyên

Những vui cười ngày xưa không tên
Những kí ức ngày em tròn hai mươi tuổi
Những điều đã qua và những điều chưa nói
Những vấn vương chua xót bùi ngùi

Hãy kể tôi nghe về giấc mơ đêm qua
Em đã thấy bóng hình nào trong đó
Chỉ thoáng hư vô hay hình hài đã tỏ
Là nỗi đau hay đã khiến em cười

Chúng ta cùng cô đơn sao em không thấy tôi?
Ôi những ngả đường liêu xiêu rồi mãi sẽ chung về một lối
Những kẻ lữ hành cứ chất tuổi thanh xuân lên vai rồi kéo lê trên phố
Gật đầu chào nhau rồi mỗi đứa một đường
Ôi những kẻ phiêu du muôn phương
Yêu rất nhiều những mảnh đời toan tính
Em nuốt nước mắt bao lần trước những người tình ích kỉ
Tôi cười lớn bao lần trước những tri kỉ nghìn năm

Đã có bao nhiêu điều tôi muốn nói với em
Cứ nói mãi về nỗi cô đơn đã bao giờ em mệt mỏỉ
Trần đời này thiên hạ cứ cô đơn một nỗi

Hôm nay mưa ngoài trời không là giọt nước mắt em
Mưa khóc Trịnh đã mười năm nhỏ lệ
Những ngày này mười năm trước chán vạn đàn bà đang vật nài than khóc
Đã mười năm rồi biết có còn nhớ tên Anh?

Mưa quá em ơi, lòng ướt át sao đành
Em bước dọc con phố khuya có nghe lòng nổi sóng?
Có nhìn thấy bóng từng người tình che mặt đi trên phố
Hay chỉ thấy kí ức rứt mình khỏi ý nghĩ bỏ đi hoang

Em tôi ơi, tôi mênh mang mênh mang
Sao đã gặp em mà nhận ra nhau quá muộn?
Nên cứ những buổi đêm cất tiếng khóc ru mình.