không phải tình thứ nhất
Nắng chói loà hai mắt
Tình mình không thật thà
Em níu tay anh hỏi
Tiếc gì một thứ tha
Trời xanh cười ngăn ngắt
Môi em rặt dối lừa
Cứ vỡ ra từng mảnh
Ghép mãi vẫn không vừa
Anh không châm lửa tắt
Em chẳng bắt khói tàn
Đôi mình còn gì nữa
Mà em nỡ tiếc than
Em buông tay quay ngoắt
Như vẫn em ngày xưa
Da anh lằn móng đỏ
Sẹo ngày đó lành chưa
Em rảo chân đi mất
Anh cũng chẳng nhìn theo
Chẳng phải tình thứ nhất
Không ai muốn buồn nhiều
Trên trời con nắng gắt
Hoàng hôn chiều tốt tắt
Đợi đến đêm cho chắc
Em đã đi thật rồi
Lúc ấy anh hẵng rời.